Lớp hậu sinh chúng tôi mãi mãi sẽ không còn được thấy một ông già tóc trắng xóa, mặt đỏ như Quan Công, chiếc mũ cối bộ đội cầm tay, từ quê nhà Tiền Hải, Thái Bình lên cười nói rổn rảng đi hết phòng này đến phòng khác của báo Quân đội nhân dân mà ông một thời gắn bó máu thịt. Tay rung liên hồi kỳ trận, ông đỡ chén nước của đồng nghiệp trao, rồi than phiền tuổi ngoài tám mươi bị bệnh Parkinson đành bất lực, trong khi xã hội nhiều cái để viết.