Mùa gặt nắng nôi vừa kết thúc, thóc vẫn còn giãy trên sân phơi chưa kịp vào bồ, người dân quê mình đã tranh thủ cày ải chuẩn bị vụ mùa. Vụ cấy mùa bao giờ cũng tất bật hơn vì nắng lắm mưa nhiều. Có những năm sau ngày nắng như đổ lửa là bất chợt mưa ung úng, mịt mù cả tuần. Mưa thối đất thối cát. Mưa như thể không ai có thể mở mắt ra mà mình trời. Ngay cả những cánh cò cũng nhọc lòng bởi chẳng biết hướng nào đi kiếm ăn nữa. Cho nên việc cấy cày phải làm cấp tập, vội vàng cho kịp. Mà mưa thì hợp với cấy hơn. Mưa đổ đầy ắp nước cho những ô ruộng. Nhà nông luôn chân luôn tay, cái nhọc nhằn cứ ùn ùn kéo lê bản thân nó trên những cánh đồng. Nhưng đã là người nông dân, ở đâu cũng vẫn sống chung nỗi nhọc nhằn, từ đó mà vững vàng hơn.