Những người yêu giữ cổ vật như thế, như là hiện thân của vốn liếng hoa văn, men gốm, vân gỗ, dáng mềm mại bình bát hay chắc khỏe những thạp những vò. Tinh hoa cổ vật qua chân đi, tay nâng, mắt ngắm, tai nghe, miệng trầm trồ của họ mà bay lượn. Quả có vậy, trừ đi các nhà nghiên cứu, thì thiếu những người tích lũy thông tin, sử liệu, chuyện dân giã như thế, thì lắm khi cổ vật bày ra trước mắt ta thuần túy mang nghĩa trưng bày sơ sài mà không có cả một quá khứ đang sống động.